Trong phòng livestream, một gã đàn ông đang thao thao bất tuyệt trước ống kính: "Nói thật nhé, Song Kính mà Thanh Vũ làm ra chẳng đáng cái giá đó đâu. Nó bị thổi phồng lên chỉ vì ngoại hình của hai con búp bê dị dạng kia, cộng thêm hiệp hội đứng sau lăng xê. Thực chất, búp bê tuy được xếp cấp S, nhưng năng lực đặc biệt cũng chỉ là thanh lọc không khí thôi, có tác dụng quái gì chứ."
"Của tôi thì khác." Gã đàn ông nói, giơ hai vỏ búp bê tự chế lên trước ống kính. "Hai con búp bê này cũng dị dạng, cột sống dính liền, búp bê nam không có tay trái, búp bê nữ không có tay phải. Sao nào? Có sáng tạo không?"
"Vẻ đẹp của sự khiếm khuyết, có đúng không? Dù kích thước tôi làm nhỏ hơn của Thanh Vũ nhiều, nhưng..." Gã đàn ông nói, ánh mắt trở nên mờ ám. Gã cố tình kéo dây áo của hai con búp bê xuống một chút. "Tôi rất chú trọng đến tỷ lệ cơ thể khi chế tác đấy."
Bệnh viện tâm thần phá sản rồi nên mới thả thằng ngu này ra hả? Thích Triều nghe gã ta nói mà buồn nôn đến mức suýt nôn ra.
Hai con búp bê gã ta trưng ra chỉ là mô hình thô bằng đất sét, cao khoảng bảy mươi centimet, dáng người gần giống người trưởng thành. Nhưng bất kể là đường nét hay kỹ thuật chế tác, chúng đều vô cùng vụng về, chẳng khác nào người mới tập tành. Vậy mà gã còn huênh hoang khoác lác như thế, đúng là đang tìm cách bị chửi mà!
Quả nhiên, đạn mạc toàn là những lời chế nhạo, trong đó có không ít fan của Thanh Vũ, ai nấy đều nã pháo không chút nương tay, khiến gã bị chửi đến không còn manh giáp.
Mỗi năm, quán quân cuộc thi Nhân Hình Sư đều trở thành xu hướng dẫn đầu ngành, rất dễ bị các Nhân Hình Sư khác bắt chước. Thích Triều đã lường trước rằng sẽ có người học theo Thanh Vũ sau khi anh ta giành quán quân với tác phẩm búp bê song sinh dị dạng. Nhưng khi thực sự thấy cảnh này, anh vẫn cảm thấy khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT