Búp bê tóc vàng có vẻ rất buồn, khuôn mặt vốn rạng rỡ giờ đây trở nên mơ hồ và buồn bã, đôi mắt ngập nước, dường như chỉ cần một giây nữa là sẽ bật khóc.
“Nhóc con, làm sao vậy?” Thích Triều vội vã, nhanh chóng quỳ xuống ôm lấy búp bê nhỏ, vừa vỗ về lưng cậu, vừa nói: “Ngoan nào, kể cho ba nghe đã xảy ra chuyện gì?”
Lan Lạc mím môi, không nói gì.
Cậu không thể nói, nếu nói ra thì sẽ lộ ra chuyện bọn họ đã vào phòng.
Thích Triều thấy Lan Lạc không nói gì thì cũng không tiếp tục hỏi nữa, mà trả lời câu hỏi trước đó của cậu: “Lan Lạc đương nhiên là đứa trẻ ngoan rồi, dù Lan Lạc có hỏi bao nhiêu lần, thì con vẫn là đứa trẻ rất ngoan.”
Đồ lừa đảo.
Lan Lạc cúi đầu, đôi mắt xanh u ám, miệng nói mình là đứa trẻ ngoan nhưng chỉ có búp bê vải dành cho đại ca.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play