Nặc Yên có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể mình dần trở nên nặng nề, mỗi bước di chuyển đều khó khăn hơn.
Cậu tựa lưng vào một chiếc phi cơ bị vứt bỏ, lắng nghe tiếng cười đùa lác đác của vài con người ở đằng xa, thân thể nặng trĩu khẽ thả lỏng, nhưng trong mắt vẫn chất chứa sợ hãi và tuyệt vọng.
Nơi này là bãi rác của khu Lâm Kinh.
Vì đây là khu nhà giàu, rác thải ở đây cứ mỗi khoảng thời gian nhất định sẽ được vận chuyển đến khu Cam Phần. Mỗi lần như vậy, những búp bê bị vứt bỏ vào bãi rác đều tìm cách trốn đi.
Dù cấp bậc không cao, Nặc Yên cũng hiểu rõ, những búp bê bị coi như rác thải và đưa đến khu Cam Phần sẽ có kết cục thê thảm thế nào.
Cậu đã ở bãi rác này gần một tháng. Trong thời gian đó, Nặc Yên kết thân với một số búp bê có hoàn cảnh giống mình. Dù cuộc sống rất gian khổ, nhưng đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được niềm vui.
Lẽ ra, cậu nên cùng đồng bọn bỏ trốn, nhưng vì một tai nạn, không chỉ bị lạc mất họ mà cậu còn bị thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play