Thái Hoạ tức đến bật cười: “Đến lúc nào rồi mà ngươi còn ở đây giảng đạo lý. Dù có đọc nát cả sách Trang Tử cũng chẳng dập được ngọn lửa, những lời đồn đoán hiện giờ đâu.”
Vẻ mặt Lăng Sương kiên định: “Lúc này đọc Trang Tử làm gì, chỉ có thể đọc binh pháp thôi. Người trong cung thì sao chứ, chẳng qua cũng chỉ là mấy trò đấu đá mưu toan mà thôi. Tranh đấu triều đình còn có thể dùng binh pháp để phá, ta không tin rằng chỉ trong một đêm lại không nghĩ ra cách giải quyết vấn đề này.”
Thái Hoạ nhìn thấu sự việc: "Thật ra cũng không phải là ngõ cụt, chẳng qua chỉ là vì bọn họ ỷ vào việc chúng ta đều là nữ nhi khuê các mà bắt nạt thôi. Bởi vì là nữ nhi khuê các, nên ngay cả việc phân bua cũng khó. Chuyện vừa dính vào đã coi như vấy bẩn rồi."
"Vì không bước chân ra khỏi cửa, nên chẳng thể nhìn thấy bài thơ tình trong tay nam nhân kia, lại càng không thể lên công đường đối chất. Nếu có thể xử lý theo kiểu tam đường hội thẩm, thì có oan án nào mà không được giải quyết?"
"Tuân Văn Ỷ chẳng qua chỉ học theo những thủ đoạn tranh sủng trong cung ngày xưa thôi, coi Triệu Cảnh và cả kinh thành như hoàng đế mà đối đãi. Dù sự thật ra sao, chỉ cần Triệu Cảnh nảy sinh nghi ngờ, Khanh Vân chắc chắn thua..."
Lăng Sương nói: "Ta không tin là không còn đường sống." 
Nói rồi sai nha hoàn: "Như Ý, đi nói với nương ta, nói ta hơi mệt, bữa tối không ăn, muốn ngủ sớm. Bảo Khanh Vân ở lại ngủ cùng bà, sáng mai cùng đi Hải Đường yến. Lấy dầu đèn tới đây, ta và Thái Hoạ phải thức cả đêm đọc sách."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play