So với Triệu Cảnh, Triệu Tu lại có vẻ vô tư hơn. Dù Triệu Cảnh đã rời sân, hắn vẫn hồn nhiên vui vẻ chơi tiếp. Sau khi Hạ Nam Trinh và Tần Dực rời sân, những người còn lại không phải đối thủ của hắn. Triệu Tu như vào chốn không người, liên tục đoạt được ba nhánh hoa đào. Suýt nữa làm Trương Kính Trình ngã khỏi lưng ngựa, hắn còn cười nói: 
"Bảng nhãn lang, sao ngươi lại không biết cưỡi ngựa thế?"
Trương Kính Trình là một thư sinh nho nhã, dáng vẻ phong độ, nghe nói trong kỳ thi lần trước là người có học vấn tốt nhất. Nhưng vì bảng này có nhiều người miền Nam nên hắn chỉ được giữ chức bảng nhãn. Hoàng Thượng rất coi trọng hắn, trực tiếp cho vào Hàn Lâm Viện, tiền đồ sáng lạn.
Tuy nhiên, sĩ tử nghèo xuất thân từ hàn môn và đám công tử quyền quý luôn có phần bất hòa. Trương Kính Trình lại là người dẫn đầu trong số các sĩ tử, được kính nể nhất nên khi hắn bị đùa cợt, các sĩ tử khác lập tức trừng mắt phẫn nộ. Nhưng Triệu Tu chẳng mảy may bận tâm. Hắn gộp ba nhánh hoa đào lại thành một bó, ôm lấy, cười tươi roi rói cưỡi ngựa chạy một vòng quanh sân. Đến khi chạy đến lầu xem trận, lại có vẻ hơi ngượng ngùng, không gọi tên ai, chỉ đưa bó hoa đào lên lan can nói:
"Tặng cho nàng."
Nhàn Nguyệt chẳng buồn để ý, vẫn chỉ chăm chú nói chuyện với Lăng Sương. Triệu Tu đỏ mặt tía tai. 
Vân phu nhân cười trêu: "Tặng ai thế? Không nói, ta thay người ta nhận giúp đấy nhé..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play