Cái gọi là phố Bách Hỷ, thực chất là một đoạn phố nhỏ dài chừng nửa dặm, kéo từ trục chính Chu Tước đến cổng Đông thành, nằm sát tường thành kinh đô. Từ xa đã có thể thấy những chiếc đèn hoa cao vài trượng treo ở cổng thành. Suốt con phố cũng là đèn hoa rực rỡ, sáng như ban ngày.
Ngước mắt nhìn lên, trên tường thành treo những chiếc đèn lồng khổng lồ, buông xuống tựa như thân rồng. Nghe nói tường thành kinh đô rộng đến một trượng, đủ để xe ngựa đi qua. Mà lúc này, những người đứng trên đó, chính là các vương tôn công tử đang chăm chú ngắm nhìn các nàng.
Người không đông, chỉ khoảng trăm người, chính là những người mà Nhàn Nguyệt thường nói: "Đừng nhìn thấy thế gia trong kinh nhiều, vương tôn công tử đến tuổi phù hợp cũng chỉ khoảng trăm người mà thôi."
Lăng Sương liếc nhanh một cái, liền thấy gương mặt quen thuộc của tên ngốc Trình Quân. Hắn mặc một bộ cẩm bào, mặt đỏ bừng, đứng cùng mấy người đồng trang lứa, trông như một con ngỗng ngờ nghệch đang ngây ngốc nhìn nàng.
"Đó là các tân khoa sĩ tử." Nhàn Nguyệt mỉm cười nói: "Đều là người đọc sách, muội nhìn áo lam của họ là biết ngay. Vương tôn công tử còn ở phía trước kia."
Đến phố Bách Hỷ, mùi pháo hoa như khói thuốc súng lan tỏa khắp nơi, ánh sáng rực rỡ đến hoa cả mắt. Tiếng rao hàng của các tiểu thương náo nhiệt vô cùng, ánh đèn muôn màu chiếu lên mặt người đỏ bừng, còn lớp tuyết dưới đất sớm đã tan hết từ bao giờ.
Đúng lúc này Nhàn Nguyệt tháo mũ tuyết xuống. (Tiểu Hắc Miêu x TYT)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play