Mặt Thái Họa đỏ bừng vì xấu hổ, những người xung quanh cũng bày ra vẻ mặt xem kịch vui. 
Không một ai đứng ra nói một câu bênh vực lẽ phải như: "Thì cứ để nàng xem thử dưới đất đi, có mất cái gì đâu."
Một vài người còn ghé tai nhau thì thầm, người nghe thì nở nụ cười đầy ẩn ý, xì xào bàn tán.
Thái Họa đứng chết lặng, như chiếc thuyền đơn độc trong cơn sóng dữ, mắt càng lúc càng đỏ. 
Cuối cùng, nàng khàn giọng nói: "Tuân quận chúa, ngài thương ta với, đừng đùa nữa, nếu ngài cầm ngọc bội của ta thì cho ta xin lại đi mà…"
"Ngươi phiền quá rồi. Không hiểu tiếng người hả? Đã bảo không thấy ngọc bội của ngươi." Bích Châu giận dữ đáp.
Mặt Thái Họa tái nhợt vì bị sỉ nhục, nhưng đôi mắt lại càng đỏ hơn. Nàng tiến lên hai bước, đi tới trước mặt Tuân quận chúa, nhìn thẳng vào mắt nàng ta nói: "Tuân quận chúa, ngài thật sự không cầm sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play