Đúng lúc Triệu Kình đã thức trắng đêm, vừa lên kiệu, ông mới lộ ra chút vẻ mệt mỏi, nhắm mắt dưỡng thần, một tay xoa nhẹ hai bên thái dương, chân mày hơi nhíu lại.
Nguyên Câu đi theo bên cạnh kiệu, tìm lời nói, hỏi: "Gia trở về ngủ một giấc?”
"Không được, buổi trưa còn phải gặp các đồng liêu ở chỗ Thính Tuyên. Việc trị thủy là đại sự, không thể trì hoãn." Triệu Kình nói: "Cứ đi thẳng đến chỗ Thính Tuyên, ta sẽ chợp mắt một chút trong kiệu."
Không còn thời điểm nào tệ hơn lúc này. Nguyên Câu biết rằng nếu để gia ngủ rồi thì hắn ta càng không có cơ hội để nói. Chẳng lẽ đợi đến khi gia vừa tỉnh dậy liền nhận một tin tức phiền lòng?
Nếu bây giờ không nói, lát nữa càng không có cơ hội, mà làm người hầu thì kiêng kỵ nhất chính là tự ý giấu giếm chủ nhân. Nếu hắn ta giấu đi một ngày, e rằng đến lúc đó có thần tiên cũng không cứu nổi hắn.
“Gia không đi đến hẻm Lê Hoa nghỉ ngơi một lát sao?" Nguyên Câu hỏi.
Triệu Kình vốn đã tựa đầu vào vách kiệu, nghe thấy câu này lập tức mở mắt nhìn thẳng vào hắn ta, màu lam đậm của gấm vóc càng làm nổi bật vẻ uy nghiêm của ông, khiến tay đang vén rèm của Nguyên Câu cũng run lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT