Trên đường trở về, Lăng Sương thực sự vui vẻ đến mức không kìm được, cứ bám theo Tần Dực mà nói suốt cả quãng đường.
"Oa, ngươi đúng là, thật uổng cho ngươi đầu thai làm Hầu gia, nếu không mà đi mở sòng bạc gài bẫy người ta, chỉ sợ ai cũng bị ngươi lừa đến tán gia bại sản. Ngươi nói xem, sao ngươi lại giỏi bày kế thế? Gài bẫy Triệu Cảnh chặt chẽ như vậy.”
“Trước tiên, ngươi dùng thứ mà hắn nghĩ là có thể thắng để dụ hắn vào bẫy—đánh mã cầu, hắn thấy dễ dàng, cảm thấy có thể thắng nên mới đồng ý. Sau đó ngươi khiến hắn thua thảm hại, nhân lúc hắn muốn gỡ gạc mới để lộ con dao thật sự, buộc hắn đặt cược một thứ quan trọng rồi ngươi lại dùng cách chắc chắn sẽ thắng để đánh bại hắn những sòng bạc ngoài đời cũng toàn dùng chiêu này, trước tiên khiến người ta nghĩ mình có thể thắng, rồi khiến họ thua, thua đến mức đỏ mắt, không còn quan tâm thắng hay thua nữa, chỉ cần có thể đặt cược là sẽ tiếp tục... Mẫu thân ta đã từng nói với ta về mánh khóe này, ngươi dùng đủ cả rồi."
Nàng khen Tần Dực không ngớt, cưỡi ngựa chạy vòng quanh Tần Dực, khen ngợi liên tục: "Sao ngươi lại lợi hại thế này, Tần Dực."
Dù Tần Hầu gia đã trải qua bao nhiêu sóng gió, cũng bị nàng khen đến bật cười.
"Đúng là gần giống như những gì ngươi nói, nhưng có một điểm khác biệt." Tần Dực nhàn nhạt cười nói: "Bất kể là mã cầu hay cưỡi ngựa bắn cung, ta đều chắc chắn sẽ thắng, không có gì khác biệt cả."
Lăng Sương nghe vậy liền giơ tay vỗ mạnh hai cái lên lưng hắn, dù sao người này cho dù là cưỡi ngựa hay bắn cung cũng lợi hại như vậy, chắc chắn thân thể cũng cứng rắn, đánh cũng không đau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT