Lăng Sương hoàn toàn không ngờ hắn sẽ dẫn mình cùng đánh mã cầu. Tuy nàng biết đánh, cũng thường xem, nhưng đó là ở Dương Châu cùng đám con trai chơi đùa, chưa từng lên sân mã cầu chính thức bao giờ, huống chi đây lại là nhóm người giỏi nhất trong đám công tử vương tôn kinh thành, nàng cũng biết Tần Dực tìm Triệu Cảnh đánh là vì nguyên do gì, nên càng chỉ có thể thắng không được thua.
Nàng vội vàng thúc ngựa chạy nhanh hai bước, đuổi kịp Tần Dực, ghé sát bên cạnh hắn nhỏ giọng nói: "Ngươi điên rồi sao? Sao ta có thể đánh mã cầu được?"
"Vì sao không thể đánh?" Tần Dực hỏi ngược lại.
Lăng Sương bị hắn hỏi đến ngẩn người, bản thân cũng mơ hồ.
Đúng vậy, vì sao nàng không thể đánh? Hiện giờ nàng đang mặc nam trang, không ai nhận ra nàng, đánh thì cứ đánh.
Hơn nữa về sau muốn có cơ hội như vậy khó khăn biết bao, kẻ như Tần Dực, hôm nay đột nhiên đối xử tốt với nàng như vậy, chắc chắn cũng là biết nàng bị mẫu thân đánh, sau này nhất định lại là bộ mặt lạnh tanh.
Qua thôn này, không còn cửa hàng này, sau này dù nàng muốn đánh mã cầu, đi đâu tìm chín người chơi cùng nàng đây? Cũng không có tuấn mã như Tử Yến Lưu nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play