Trong xe ngựa chỉ có ba người: Mai Tố Tố, Thái tử và Tiền thị. Tiền thị ngồi gần Thái tử, trước mặt hắn ta, nàng ta tỏ ra rất im lặng và khiêm nhường, thấy Thái tử có vẻ không khỏe, nàng ta cúi đầu cẩn thận hầu hạ.
Mai Tố Tố không muốn gây chú ý, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh, chẳng nói gì, cố gắng thu nhỏ sự hiện diện của mình.
Trong lòng lại thắc mắc tại sao Thái tử chỉ dẫn theo có mấy người thôi, không lẽ hắn ta chỉ có bấy nhiêu? Hơn nữa nhìn vẻ mặt của Thái tử, dường như hắn ta chẳng lo lắng hay sợ hãi gì, nào có giống nàng, hồi đó lúc trốn chạy, mỗi ngày đều sống trong lo âu, sợ bị người đuổi bắt.
Nàng không chắc Thái tử còn con bài tẩy nào chưa lật hay không, hay lại đang mưu tính điều gì.
Mai Tố Tố cảm thấy lo lắng, một mặt sợ Cơ Trường Uyên đến muộn, mặt khác lại lo rằng chàng chưa chuẩn bị tốt đã rơi vào cạm bẫy.
Sự lo lắng của Mai Tố Tố không phải không có cơ sở. Sau khoảng bảy, tám ngày, nàng bỗng nhận ra hình như hướng đi của Thái tử không phải đến Tây Nam, hơn nữa còn cố tình giảm tốc độ, nếu không biết còn tưởng hắn ta đang chờ ai đó.
Ban đầu họ đi trên con đường bằng phẳng, sau đó dần dần chuyển sang mấy con đường hẻo lánh, có những đoạn còn phải đi qua núi. May mắn là xe ngựa của Thái tử rất êm, bánh xe còn được bọc lớp gì đó nên Mai Tố Tố không cảm thấy khó chịu hay bị xóc nảy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT