Cơ Trường Uyên lạnh lùng liếc nhìn hắn, vẻ mặt không chút cảm xúc, nói: “Cô cảm thấy huynh còn kỳ lạ hơn.”
Chân Bạc Văn bèn cười gượng, rụt đầu lại sờ sờ mũi, biết rằng biểu đệ này đã nổi giận rồi.
Tuy nhiên hắn vẫn cảm thấy kỳ lạ, tuy biểu đệ trông rất nghiêm túc nhưng tính tình không đến nỗi tệ, hiếm khi không phản đối, trừ khi… hắn đã đoán trúng.
Cơ Trường Uyên chẳng thèm để ý đến hắn nữa, sai Thôi Tổ An đuổi người ra ngoài.
Mai Tố Tố giặt xong y phục thì quay lại phòng, trong phòng đã có một người ngồi ở chiếc giường đối diện, cúi đầu khâu vá y phục. Đó là áo của Mai Tố Tố, mấy hôm trước chẳng may bị củi mắc phải làm rách một lỗ.
Hiện giờ Mai Tố Tố đang giúp việc trong trù phòng của Chân phủ, chính nàng đã chủ động yêu cầu. Chân phủ chỉ có một vị chủ tử, là ngoại tổ phụ của Cơ Trường Uyên, người thì ngay thẳng chính trực, rất bao dung hòa nhã với hạ nhân. Mai Tố Tố đã ở đây hơn nửa tháng, chưa gặp phải chuyện gì không hay, điểm này khiến nàng khá hài lòng.
Điều duy nhất khiến nàng không thoải mái chính là vị công tử gặp hôm trước, hẳn là biểu ca hoặc biểu đệ của Cơ Trường Uyên. Thím quản sự trù phòng thấy nàng xinh đẹp nên giao cho việc đưa cơm, hôm đó gặp người nọ, thấy hắn cử chỉ suồng sã, Mai Tố Tố không nhịn được đã mắng hắn một câu. Tuy chẳng xảy ra chuyện lớn, nhưng thím quản sự lo nàng chịu thiệt, mấy ngày nay không cho nàng ra ngoài nữa, chỉ làm vài việc lặt vặt như rửa rau, thêm củi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play