Tấn Vương ở lại Lan Hinh Viện tròn mười ngày, mấy người nhiều chuyện trong phủ đang suy đoán, có lẽ lần này Mai chủ tử đã thất sủng rồi.
Mai Tố Tố hơi không vui, vì nàng phát hiện càng ngày Hoa Nùng đi lấy cơm càng về trễ, mà mấy món ăn cũng lặp đi lặp lại.
Nàng hiểu rõ, e rằng giờ đây trù phòng đã dồn hết tâm tư vào Lan Hinh Viện, nào còn để ý đến nàng nữa? Dù Lan Hinh Viện có trù phòng riêng, nhưng Lâm Ấu Vi không ăn thì cũng có đám hạ nhân ở Lan Hinh Viện ăn.
Gần vua như gần cọp, đạo lý này người trong phủ đều hiểu.
Nàng đã trở thành quá khứ, dù sao trước giờ Tấn Vương luôn tỏ ra ưu ái Lan Hinh Viện kia hơn, trước đây không ân sủng đã đáng gờm, nay được sủng ái rồi thì chỉ sợ chẳng ai trong phủ sánh được nữa.
Mai Tố Tố ăn xong bữa thì đi sang thư phòng bên cạnh luyện chữ. Giờ đây nàng không phải hầu hạ tên cẩu vương gia kia, ngược lại càng thảnh thơi, nàng vừa luyện chữ vừa nghĩ cốt truyện, định bụng sau này nếu có cơ hội thoát thân sẽ thử viết tiểu thuyết kiếm tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play