Vài ngày sau, Đoạn Lê Cẩn mua sắm quần áo và giày dép mùa đông cho Trình Gia Chú, rồi ngày hội thao cũng đến. Gió lạnh rít gào, Trình Gia Chú lại lười biếng trốn trong chăn, mặc cho Đoạn Lê Cẩn lôi kéo thế nào cũng không chịu dậy. Hết cách, hắn đành đào cậu ra khỏi chăn rồi bế đi rửa mặt.
Khắp nơi bị bao phủ bởi một lớp sương trắng, không khí ẩm lạnh. Trước cổng trường, từng thiếu gia, tiểu thư nhà giàu đều quấn mình thành những quả bóng tròn. Xe của họ đỗ trong bãi, thời gian còn sớm, Đoạn Lê Cẩn liền để Trình Gia Chú tiếp tục ngủ.
Tiểu Hắc như thường lệ báo cáo với Đoạn Lê Cẩn những chuyện hắn chưa biết.
"Ông nội nói sao?"
"Xem ý của thiếu gia."
Tại đại viện nhà họ Đoạn, Vãn Thục đã chen chân đẩy được Tề Triều Tịch ra ngoài. Tưởng rằng như vậy sẽ chịu an phận một chút, ai ngờ vừa lấy được giấy đăng ký kết hôn, Vãn Thục lập tức thay đổi tính nết, tiêu tiền hoang phí không chút do dự. Đến trí óc cũng có phần thiếu hụt. Một chiếc bình hoa, mấy chục vạn một cái, vậy mà bà ta tiêu đến 1600 vạn. Không biết ở đấu giá có người đẩy giá à? Không có mắt nhìn hàng thì đừng có đú theo.
Nhà họ Đoạn không thiếu tiền, bao nhiêu tiền bà ta tiêu, Đoạn Chính Đường cũng có. Hơn nữa, có một đứa con trai tài giỏi như vậy, bà ta vốn dĩ không thiếu tiền tiêu. Đoạn Chính Đường cực kỳ coi trọng con trai mình, căn bản không nghĩ rằng vợ mình lại có thói cờ bạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play