Sau kỳ nghỉ hè, trường trung học Hồng Diệp tổ chức một chuyến cắm trại ngoài trời, chủ yếu để rèn luyện kỹ năng sinh tồn cho các cậu ấm cô chiêu trong môi trường hoang dã.
Nói thẳng ra thì họ chỉ đi chơi, chẳng khác nào những chuyến dã ngoại mùa xuân hàng năm. Khu vực được chọn không có thú dữ, không có vách đá, không có nguy hiểm. Đó là một ngọn đồi nhỏ với một con suối trong vắt, nước có thể uống được. Nói thẳng hơn, nơi này là sản phẩm nhân tạo của một tập đoàn lớn.
Cây cối trên đồi là thật, trên núi có thỏ rừng, gà rừng và một số động vật nhỏ vô hại. Tuy những con vật đó là sống, nhưng chúng đều là sản phẩm của công nghệ gene, nói trắng ra là được nhân bản, nên không thể săn bắt để ăn. Trên cây có lắp thiết bị nhằm phòng ngừa tai nạn.
Sau ngọn đồi là một vùng đất phủ đầy tuyết, tất nhiên, tạo tuyết nhân tạo chẳng phải việc khó. Thời tiết ở đó có thể thay đổi để giúp trải nghiệm bốn mùa, thỉnh thoảng có thể có mưa tuyết bất chợt. Hằng năm, trường đều tổ chức cho học sinh đến đây một lần, tất nhiên là phải đóng phí.
Đoạn Lê Cẩn đôi khi nghĩ, liệu trường học có giao dịch gì với bên đó không, nên mới đưa học sinh đến đây tiêu tiền?
Ở trường trung học Hồng Diệp, nhà trường bảo làm gì thì làm nấy. Những học sinh có điều kiện gia đình không tốt có thể không tham gia, vì nếu họ đi thì trường cũng chẳng kiếm được tiền từ họ.
“Lần này đi cắm trại, các em cần mang theo lều, thức ăn, nước uống và đồ dùng cá nhân. Chúng ta sẽ ở đó ba ngày. Trong ba ngày này, không được đánh nhau, bắt nạt học sinh khác, phải nghe theo sự sắp xếp của giáo viên, không được tự ý khám phá khu vực nguy hiểm. Lần này còn có cả học sinh khối mười, các nam sinh chú ý hành vi của mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT