Đoạn Lê Cẩn dẫn Trình Gia Chú đi dạo một vòng trung tâm thương mại, thấy thứ gì Trình Gia Chú thích thì hào phóng mua. Hắn trước giờ đối xử rất tốt với người của mình, nhưng chỉ tốt với người của mình mà thôi.
Hai người bước ra khỏi thang máy, Trình Gia Chú khẽ rùng mình. Một nhóm đàn ông đầy khí chất lưu manh chặn đường họ.
Một người trong nhóm lên tiếng: “Đại ca, anh thấy không, vừa nãy hai người họ còn nắm tay nhau, thật kinh tởm. Tên nhóc đó không lẽ đã lây cả bệnh đồng tính cho người kia rồi?”
Người đàn ông cao lớn sầm mặt, nhổ nước bọt xuống đất, nói: “Mẹ nó, Trình Gia Chú, tao đã nhìn mày không vừa mắt từ lâu rồi. Trường học sao lại nuôi dưỡng ra cái loại biến thái như mày chứ? Lần trước mày chạy thoát, hôm nay tao phải đánh cho mày không đi học được nữa.”
Trình Gia Chú nhíu mày. Cậu không sợ, nhưng nghĩ đến Đoạn Lê Cẩn đang ở bên cạnh, cậu không muốn làm liên lụy đến hắn. Cậu thật sự không hiểu, mình chưa từng chọc gì Lôi Lực, tại sao gã cứ mãi không buông tha.
Một tên đàn em đứng ngoài góp lời: “Đại ca, người bên cạnh hắn nhìn quen quen, hình như chúng ta từng gặp rồi.”
Ánh mắt Lôi Lực dừng lại trên người Đoạn Lê Cẩn, cẩn thận quan sát. Trái tim gã khẽ run, toàn thân nổi da gà, nhưng cơn giận đã khiến gã quên đi nỗi sợ. “Đoạn thiếu gia à, ai mà không nhận ra. Nhưng tôi nhớ Đoạn thiếu gia đâu phải đồng tính, sao lại đi cùng với tên nhóc ghê tởm này?” Hắn biết Trình Gia Chú thích Đoạn Lê Cẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT