Lục Mạc Ninh lúc này đã hoàn toàn buông bỏ chấp niệm kiếp trước, y không chút biểu cảm nhìn Lục Thế Minh: “Ngươi cho rằng, ta còn cần xem trò cười của ai sao?”
Có lẽ là bị lời nói của Lục Mạc Ninh làm nghẹn họng, Lục Thế Minh vẻ mặt thảm hại, nghiến răng: “Nếu không phải, vậy thì cút đi, ai cho phép ngươi đến đây!”
“Minh nhi!” Có lẽ nghe được thành tích và địa vị hiện tại của Lục Mạc Ninh, Lục Thời Trung sợ Lục Mạc Ninh thật sự sẽ trả thù, vội vàng quát lớn.
Lục Thế Minh nghiến răng, có lẽ chính bản thân hắn ta cũng chán ghét bộ dạng hiện tại của mình, tỏ ra thái độ bất cần: “Sợ hắn làm gì? Nếu hắn muốn trả thù chúng ta thì đã trả thù từ lâu rồi, huống chi, bộ dạng hiện tại của ta, chẳng phải đều do một tay hắn hại hay sao?”
Lục Mạc Ninh không chút biểu cảm bước về phía Lục Thế Minh: “Để ta sửa lại lời của ngươi, bộ dạng hiện tại của ngươi, là do sự tàn nhẫn của mẫu thân ngươi và lòng tham của ngươi tạo nên, năm đó nếu mẫu thân của ngươi không có ý định hại ta, trực tiếp từ chối mối hôn sự với Tấn gia là được, nhưng bà ta muốn hại chết ta để ngươi thay thế ta mới tạo nên kết cục hiện tại của ngươi. Ta lần này đến, là vì hai chuyện, thứ nhất, lúc ta rời đi đã nói, khi ta quay lại, ta sẽ lấy lại của hồi môn của mẹ ta, Lục lão gia, ông hẳn là không có ý kiến gì chứ? Những thứ khác của Lục phủ, ta một xu cũng không lấy.”
Lục Thời Trung ngẩn người, đáy mắt thoáng qua một tia áy náy, rất lâu sau mới khàn giọng nói: “Con muốn… Vậy thì cứ lấy đi, mấy năm nay Lục gia sa sút, những của hồi môn đó… Ta đều không động vào, con cứ mang đi đi.”
Lục Mạc Ninh ừ một tiếng, thật ra điều này nằm ngoài dự đoán của y, lúc này y mới cúi đầu nhìn Lục Thế Minh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play