Bên kia, Triệu Thiên Kích đang siết chặt những bức họa, nghĩ đến khả năng mà mình đoán, ánh mắt sắc lạnh: “Triệu Vân Tễ vì muốn giữ lại huyết mạch duy nhất của mình, quả thật là không từ thủ đoạn.”
Năm xưa, sau trận chiến trong rừng sâu, khi Tiết Huấn Sùng nhìn thấy dung mạo thật của Triệu Thiên Kích thì đã lập tức bỏ chạy, những năm qua không lộ diện, thậm chí cũng không trở về quân doanh, hắn cho rằng đối phương sợ hắn báo thù nên mới bỏ đi.
Đợi đến khi hắn tấn công vào Hoàng Thành, mới biết trong suốt năm năm qua, đối phương luôn trốn trong hoàng cung, lần này chính hắn ta đã đưa Triệu Vân Tễ và Triệu Linh vị hoàng tử còn sống duy nhất, nay bị giáng làm Thế tử, rời đi.
Trong suốt thời gian qua, hắn luôn cử người đi tìm Triệu Linh nhưng không có kết quả, không ngờ, Triệu Vân Tễ đã chuẩn bị sẵn con đường lui từ trước rồi.
Mục đích hắn ta bắt những đứa trẻ này rất đơn giản, đó là tìm ra những đứa có diện mạo giống Triệu Linh, rồi đưa chúng ra làm “Triệu Linh” để xử quyết, rồi vài năm sau sẽ trở lại.
Triệu Thiên Kích chế nhạo: “Hắn ta mơ đẹp thật đấy.”
Chỉ dựa vào Triệu Linh? Chỉ dựa vào Tiết Huấn Sùng? Hắn ta thật sự xem trọng bản thân như vậy sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play