Đoạn Kính Tùng vẫn lo lắng có chuyện, sau khi đi một vòng quanh cửa cung lại lén lút quay trở lại.
Trốn sau cột tròn không xa ngoài Ngự Thư Phòng, không lâu sau thấy Lục Mạc Ninh mặt không biểu cảm đi ra, trên khuôn mặt thanh lãnh tuyệt đẹp không có chút gợn sóng nào.
Đoạn Kính Tùng càng thêm bất an, vì thế khẽ ho một tiếng, như thể có chuyện bẩm báo, vội vàng đến trước Ngự Thư Phòng.
Đoạn Kính Tùng ra hiệu với Vương Đức Quý, áp tai vào cánh cửa Ngự Thư Phòng, cẩn thận lắng nghe.
Nếu là người khác Vương Đức Quý đương nhiên sẽ không để đối phương làm như vậy nhưng Đoạn Kính Tùng, Lạc Chiêu những người này lại là tâm phúc của Hoàng thượng, Vương Đức Quý cũng không lên tiếng.
Chỉ là Đoạn Kính Tùng đang nghe hăng say, đột nhiên cửa Ngự Thư Phòng bị kéo mạnh ra từ bên trong, Đoạn Kính Tùng loạng choạng một cái, suýt nữa ngã nhào vào trong.
Đợi loạng choạng hai bước cuối cùng đứng vững, Đoạn Kính Tùng ngồi xổm trên mặt đất, ngẩng đầu lên liền đối diện với khuôn mặt tuấn tú đen sạm của Triệu Thiên Kích nhìn xuống từ trên cao: “Đoạn lão tứ, ngươi càng ngày càng có bản lĩnh rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play