Lục Mạc Ninh trông thấy dáng vẻ của Kha Xuân Sinh, chỉ cảm thấy trong lòng như có thứ gì đó chặn lại, rất khó chịu.
Sau cùng, Lục Mặc Ninh chỉ có thể khàn giọng, vỗ nhẹ lên vai Khả Xuân Sinh: Ta sẽ cứu hắn, ngươi yên tâm.
Vì ma ma sắp trở về, Lục Mặc Ninh bảo Khả Xuân Sinh trước lúc họ về hãy làm bộ dạng điên điên khùng khùng, vừa khóc vừa cười, hai ma ma được cử tới theo dõi kia quả nhiên chẳng phát hiện ra điều gì bất thường.
Cứ thế trôi qua hai ngày, Lục Mặc Ninh tính toán thời gian Rắn Đen trở về, từ đây đến Mạt Châu Thành cần hai ngày đường, nếu Rắn Đen có thể đi nhờ xe ngựa thì vẫn kịp, nếu không thể… E rằng phải mất thêm hai ngày đường nữa.
Sáng sớm hôm đó, Lục Mặc Ninh bước ra khỏi Đông viện định trở về viện nhỏ, vừa đến cổng viện, y đã thấy Miên Sinh vui vui vẻ vẻ mang theo tay nải, nhìn thấy Lục Mặc Ninh, thiếu niên cong mắt tươi cười, ngây thơ hồn nhiên: “Ninh đệ Ninh đệ, ta phải đi rồi!”
Lục Mặc Ninh hơi hoảng hốt trong lòng, nhưng vì xung quanh có lính canh, y không tiện nói nhiều, chỉ do dự hỏi: “Đi? Không phải huynh hầu hạ ở bên cạnh Trang chủ sao? Huynh không ở lại trang viên nữa?”
“Tất nhiên là không phải, trang chủ bảo ta đến canh giữ một trang viên ngoài thành.” Miên Sinh nói đến đây, khuôn mặt non nớt của thiếu niên thoáng chốc ửng hồng, càng thêm khó phân biệt nam nữ, nhẹ nhàng nói: “Sau này Trang chủ cũng sẽ đến đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play