Đường Nặc suýt bật khóc.
Ôi trời ơi, cô là dị năng giả về tốc độ, còn tôi thì không!
Chân cậu ta gần như phát ra tia lửa, đế giày sắp bị mài rách, mỗi bước chạy là suýt ngã nhào xuống đất.
Vài phút sau, Đường Nặc chống tay lên đầu gối đang run rẩy, thở hốn hển không đều.
“Chúng ta chơi gì đây?” Thương Khê Hòa hỏi, mắt sáng lấp lánh.
Đường Nặc: “…”
Bây giờ cậu ta hối hận vô cùng vì ngày đó đã đá cục đá đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play