Giản Dịch Dương mệt mỏi đến mức không mở nổi mắt: "Ừ ừ ừ." Tưởng Duy Sinh lải nhải: "Ví dụ nhé..." Giản Dịch Dương: "Ừ ừ ù..." Cuối cùng, cậu ta lạnh lùng đóng cửa phòng lại, ôm gối và chăn ra ngủ trên sofa.
Sáng hôm sau.
Lâm Vụ đi ngang qua phòng khách để rửa mặt, thấy Giản Dịch Dương nằm trên sofa với quầng thâm dưới mắt.
Cô nhíu mày hỏi: “Thức đêm chơi game à?”
Cái tuổi này đúng là hay mắc phải thói quen xấu đó.
Giản Dịch Dương uể oải đáp: “Không phải, là anh Tưởng không ngủ cứ kéo tôi nói chuyện, tôi ra phòng khách rồi mà anh ấy còn đến gọi dậy mấy lần.”
Biết vậy cậu ta đã không đùa Tưởng Duy Sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play