Mặt Lâm Vụ không đổi sắc: “Không cần thiết.”
Ý cô là, không cần thiết phải nói với anh.
Thương Từ An đột nhiên bật cười, không phải kiểu cười giả tạo mà là có chút cảm xúc thật, nói: “Đồ vô tâm.”
"Vô tâm?" Mắt Lâm Vụ ánh lên tia giận dữ, “Vậy tôi nên——”
“Giết anh.”
Với những gì Thương Từ An đã làm, nếu là người khác chắc chắn đã chết dưới tay cô từ lâu.
Thương Từ An ngả người ra sau, dường như tâm trạng rất tốt: “Cảm ơn em đã nương tay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT