Trong mặt Giản Dịch Dương thoáng qua vẻ hoảng hốt rồi nhanh chóng trấn tĩnh lại, cậu bối rối thì thầm: "Chị..." Lâm Vụ thở dài, hỏi: "Không ngủ được?" Có lẽ do vừa mới ngủ một giấc đài, giờ không buồn ngủ là chuyện bình thường.
Giản Dịch Dương mím môi: "Vừa nãy tôi mơ ác mộng, không dám ngủ tiếp." Cậu ta vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Lâm Vụ không biết nói gì, chỉ bảo: “Không cần sợ.”
Ánh mắt cô nhẹ nhàng, như thể không có điều gì đáng sợ trên thế gian này, mọi chuyện đến đâu thì đối mặt đến đó, Phật cản giết Phật, thần cản giết thần.
Giản Dịch Dương thật sự được trấn an bởi câu nói đó, ngoan ngoãn gật đầu và nhắm mắt lại: “Vâng, tôi ngủ đây.”
Không phải chỉ là nói để đối phó, chỉ một lát sau, tiếng thở của cậu ta đã đều đặn, rõ ràng là đã an tâm ngủ.
Lâm Vụ nhận thấy cậu bé có một sự phụ thuộc kỳ lạ vào cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play