Lê Trạm nói xong, lại lấy điện thoại ra tìm tín hiệu: “Trước hết báo cảnh sát đã.”
Thẩm Dữ Triệt chẳng mấy để ý, Tống Minh Ngạn đã chết cứng rồi, gọi 120 tới cũng vô dụng.
Núi sâu rừng rậm, tín hiệu khi có khi không. Lê Trạm cầm điện thoại đi qua đi lại tìm nửa ngày, mãi mới thấy một vạch tín hiệu chớp lóe, nhưng hắn lại làm như không thấy gì, tắt máy quay đầu, nhíu mày: “Tôi tìm mãi mà không có tín hiệu.”
Cố Mạnh Thành lập tức nói tiếp: “Để anh thử xem.”
Hắn rất nhanh đã bắt được tín hiệu, gọi điện báo nguy xong, thu lại di động, cười vỗ lên vai Lê Trạm: “Anh nói rồi mà, cái điện thoại kia của em xài không được đâu, về anh mua cho cái mới!”
Thu tay lại, tay kia vẫn còn đặt trên vai Lê Trạm, hắn lén liếc nhìn phản ứng của đối phương.
Tối qua hắn kéo cánh tay Lê Trạm, Lê Trạm cũng không giống mọi lần thờ ơ né tránh, khiến hắn ngứa ngáy lại phấn khích, muốn thử thêm lần nữa, cũng là muốn thử xem Quý Tu Tề có phải chỉ nói ngoài miệng hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT