Lần đầu tiên Ôn Từ biết đến “người nhà” của Chu Vụ, là qua một bản tin xã hội.
Tin tức đưa tin, có một nhóm công tử nhà giàu đua xe trái phép giữa đêm khuya, đâm vào người đi bộ trên vạch qua đường rồi bỏ trốn. Vụ việc gây phẫn nộ khắp cả nước, độ nóng cực kỳ cao, ngay cả Ôn Từ cũng theo dõi suốt mấy ngày, chỉ coi như tin tức bình thường.
Mãi đến đêm Giáng Sinh năm đó, đúng dịp cuối tuần, Tần Vận hẹn bọn họ ra ngoài chơi.
Trên đường tới quán bar, một cuộc gọi lạ bất ngờ gọi đến. Chu Vụ liếc nhìn, rồi trực tiếp bắt máy qua bluetooth trên xe.
“Chu Vụ, lần này cậu thực sự quá đáng, tôi chưa từng thấy đứa con nào không thèm nghe điện thoại của ba.” Đầu dây bên kia vang lên giọng nói khàn khàn mệt mỏi của một người đàn ông trung niên, “Chuyện cậu giành mấy hợp đồng kia, tạm thời tôi chưa tính với con. Nhưng bây giờ em trai cậu đâm người ta rồi, sự việc quá ầm ĩ, ngập tràn tin tức, rất khó xử lý… Phải nhờ ông ngoại cậu ra mặt, xem ông ấy có thể liên hệ mấy người bạn cũ giúp đỡ không. Cậu nói với ông ấy một tiếng, cậu…”
“Con hoang từ đâu chui ra mà cũng đòi làm em trai tôi.” Chu Vụ cười khẩy, ngắt lời đối phương. Giọng anh thản nhiên, lời nói lạnh lùng không nể nang gì, giống như đang kể lại một sự thật: “Cút càng xa càng tốt.”
“Tôi—”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play