Chiều tà ở bến tàu, vẫn còn rất nhiều người đang làm việc.
Đoàn Kiều im lặng khuân vác hàng, tấm lưng rắn chắc ướt đẫm mồ hôi.
Anh còn trẻ như vậy, mười tám tuổi, đáng lẽ vẫn còn được gia đình nuông chiều.
Không hợp với đám người trung niên đã lăn lộn ngoài xã hội nhiều năm ở bến tàu.
Nhưng anh lại rất thành thạo, như thể đã làm việc này nhiều năm rồi.
Tôi trốn sau cây đại thụ, lặng lẽ nhìn Đoàn Kiều.
Nhìn anh làm việc, rồi lại nhìn anh rời đi.
Trên đường về nhà, Đoàn Kiều ghé vào hiệu thuốc.
Tôi biết, đó là thuốc mua cho bà nội anh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT