Ta đánh thắng trận trở về kinh, lão Hoàng đế hỏi ta muốn ban thưởng gì.

Ta chỉ vào mỹ nam mặc áo bào tím, thắt đai vàng đứng trong điện:

“Xin bệ hạ ban hôn, thần nữ đã mang trong bụng con của người này, hắn đã nói sẽ cưới thần nữ!”

Lão thái giám bên cạnh Hoàng đế vội vàng lên tiếng ngăn cản:

“Tướng quân cẩn ngôn, người này là Nhị Hoàng tử.”

Phía sau ta bỗng vang lên một giọng nói nhẹ nhàng:

“Nàng đang mang con của ai vậy? Bụng nàng không phải chỉ toàn là vịt quay, gà nướng, kẹo hồ lô, bánh đậu đỏ, khoai lang khô sao…”

Ta quay đầu lại nhìn, người vừa nói trông giống hệt Nhị Hoàng tử.

Ta lập tức chắp tay trước Hoàng thượng:

“Kẻ kia không lấy thần, người này lấy thần cũng được!”

Lão thái giám lo lắng đến mức muốn phát điên:
“Tổ tông ơi, đây là Thái tử!”

1

Ta tên là Lâm Khinh Trọng, mẫu thân ta là Tĩnh Viễn hầu.

Nương nói đặt cho ta cái tên này là để người khác biết được gia tộc Lâm gia nặng nhẹ thế nào!

Vì từ nhỏ ta đã có sức mạnh phi thường, mười lăm tuổi ra trận, mười bảy tuổi cầm giáo của nương tung hoành biên ải, trận nào cũng thắng không đối thủ.

Nương nói nhà ta quyền thế quá lớn, sợ rằng một ngày nào đó sẽ rơi vào cảnh “chim chết nấu chó săn”, tốt nhất là nên gả cho một hoàng tử không có quyền thế.

Ta không cam lòng, ta muốn gả cho tiểu trù tử trong doanh trại, người biết nấu ăn.

Tiểu trù tử không chỉ nấu ăn ngon mà còn rất giỏi trong việc sử dụng đôi lưu tinh chùy, điều quan trọng hơn là dung mạo tuấn tú.

Điều càng quan trọng hơn nữa là chúng ta đã trao đổi tín vật định tình rồi, hắn tặng ta kim thoa và đoản đao, ta tặng hắn khăn lụa và ngọc hoàn.

Nhưng không ngờ, vào ngày ta tiến kinh để nhận phong thưởng, tiểu trù tử tuấn tú kia cũng có mặt.

Ta lập tức quỳ xuống, nghiêm túc chỉ vào tiểu trù tử:

“Bẩm bệ hạ, thần đã mang trong bụng con của hắn, hắn cũng đã nói sẽ cưới thần!

“Thần cầu xin bệ hạ ban hôn!”

Gả cho một tiểu trù tử, lão Hoàng đế chắc sẽ không nghi ngờ gia đình ta có ý đồ khác.

Nhưng không ngờ, thái giám bên cạnh Hoàng đế sợ hãi đến mức đánh rơi cả cây phất trần:

“Thiếu tướng quân, cẩn thận lời nói, vị này là Nhị Hoàng tử!”

Khi đầu óc ta còn đang bối rối, từ phía sau vang lên một giọng nói trầm thấp:

“Nàng mang con của ai vậy? Bụng nàng chẳng phải toàn là vịt quay, gà nướng, kẹo hồ lô, bánh đậu đỏ, khoai lang khô sao…”

Ta vội vàng quay đầu nhìn mỹ nam đang cầm lưu tinh chùy chạy tới, rồi lại nhìn Nhị Hoàng tử mặt không biểu cảm.

Sao hai người này trông giống hệt nhau thế!

Miệng ta nhanh hơn suy nghĩ, lập tức nói:

“Bẩm bệ hạ, kẻ kia không lấy thần, người này lấy thần cũng được!”

Lão thái giám suýt nữa ném phất trần vào mặt ta:

“Cẩn thận lời nói! Đây là Thái tử!!

“Thái tử và Nhị Hoàng tử là song sinh!”

Lần này đến lượt ta không muốn nữa, ta quỳ thẳng lưng:

“Nếu đã như vậy, trong doanh trại của thần còn có một tiểu trù tử khác cũng giỏi sử dụng lưu tinh chùy, thần muốn gả cho hắn.”

Nhị Hoàng tử từ từ giơ tay lên:

“Nhi thần chính là tiểu trù tử đó.”

Thái tử ném một đôi lưu tinh chùy xuống chân ta:

“Nhi thần là người giỏi sử dụng lưu tinh chùy đó.”

Nhị Hoàng tử cười đầy âm hiểm, lấy từ trong ngực ra một miếng ngọc bội:

“Nhi thần đã cùng Lâm tướng quân tư định chung thân.” 

Thái tử không chịu thua, lấy từ tay áo ra một chiếc khăn lụa thêu hình chiếc búa sắt:

“Đây là tín vật định tình Lâm tướng quân tặng cho nhi thần.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play