Tạ Nhất Phi coi như là đã cảm nhận được rõ ràng cơn oán khí của bác sĩ Tần, anh mà không vui thì sẽ gây ra động tĩnh hơi lớn. Dù biết khả năng cách âm ở đây không đến nỗi quá tệ, nhưng Tạ Nhất Phi vẫn sợ bị đồng đội ở phòng bên cạnh nghe thấy.
Mãi mới chờ được đến khi ai kia “nghỉ giữa hiệp”, cô nhìn thấy khu cắm trại bên kia vẫn còn ánh đèn le lói, gọi điện thoại cho lễ tân mới biết, phim ngoài trời đêm khuya vẫn còn đang chiếu.
Ở trong phòng thì không biết còn phải gây sự đến khi nào, dù sao thì cô cũng không ngủ được, chi bằng ra ngoài xem phim.
Nghe thấy đề nghị của cô, Tần Tranh cố ý hỏi: “Không sợ bị người khác nhìn thấy à?”
Những lời anh nói cô đã nghĩ qua rồi, cũng không phải là không có đạo lý. Giấy không gói được lửa, huống chi Tiêu Tiêu đã sớm nhìn ra giữa cô và Tần Tranh có vấn đề rồi, cô mà còn giả vờ không quen với anh thì thật sự có vẻ rất giả tạo.
Đã như vậy thì cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên đi.
Đến chỗ chiếu phim, chỉ có lác đác hai ba cặp tình nhân ở đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play