Sau khi thuốc tê hết tác dụng, vết thương quả nhiên bắt đầu đau âm ỉ, lo lắng buổi tối ngủ không ngon Tạ Nhất Phi định uống một viên thuốc giảm đau.
So với sự náo nhiệt ban ngày, lúc này khu nội trú đã tắt đèn trở nên đặc biệt yên tĩnh.
Cô đến quầy y tá, bên trong chỉ có một y tá đang trực ban, chính là cô y tá đã đưa cô đi kiểm tra hôm qua. Có lẽ là vì quá mệt mỏi, cô bé đang nhắm mắt day day thái dương để giảm bớt mệt nhọc.
Tạ Nhất Phi tiến lên giải thích ý định của mình, cô y tá không đợi cô nói xong đã lấy ra hai viên thuốc giảm đau đưa cho cô.
“Bác sĩ Tần đã dặn dò trước rồi.”
Đối với sự chu đáo tỉ mỉ của Tần Tranh trong công việc, Tạ Nhất Phi đã không còn bất ngờ nữa rồi.
Thấy cô y tá liên tục ngáp trông rất buồn ngủ, cô có chút áy náy nói: “Các anh chị nhân viên y tế vất vả quá, muộn thế này rồi mà vẫn chưa được nghỉ ngơi.”
Cô y tá lúc này không bận lắm, nghe vậy liền cười nói: “Y tá chúng tôi thì còn đỡ, chỉ là đổi ca hơi mệt thôi. Thực ra bác sĩ còn vất vả hơn chúng tôi, cứ lấy bác sĩ Tần làm ví dụ đi, sáng 7 giờ rưỡi đã đến kiểm tra phòng rồi, nếu như gặp ngày khám bệnh thì 8 giờ còn phải đi khám bệnh nữa, một buổi sáng phải khám cho mấy chục cả trăm bệnh nhân, buổi trưa còn không được nghỉ ngơi, vẫn còn một đống bệnh nhân chờ thay băng, buổi chiều thì thường có phẫu thuật, hôm nay cũng vậy, ngoài ca của cô ra, anh ấy còn làm bốn ca phẫu thuật lớn gây mê toàn thân, giờ này còn chưa về nữa…”
Vừa nói cô y tá vừa nhìn ra phía sau lưng cô, Tạ Nhất Phi cũng quay đầu nhìn theo, vào giờ này trong khu bệnh không còn nhiều phòng sáng đèn, văn phòng bác sĩ chính là một phòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play