Hắn nhanh chóng dùng kẹp gắp những hạt dẻ ra khỏi bếp lửa, đợi chúng nguội bớt, rồi dùng tay áo lau sạch bụi than. Hắn đưa mấy hạt dẻ cho ta, cười và nháy mắt: “Từ trước đến giờ đều là nàng làm đồ ăn cho ta, giờ thử tay nghề của ta xem sao?”
Kỹ thuật nướng hạt dẻ của hắn rất giỏi, không biết có phải vì ta quá đói hay không mà thấy chúng thật ngọt và dẻo, là những hạt dẻ nướng thơm ngon nhất ta từng ăn.
Ta và Lý Mộ Thần đều bận ăn, không còn nói chuyện, trong đêm tĩnh lặng chỉ còn tiếng "cạch cạch" khi ta và hắn bóc vỏ hạt dẻ.
Hắn ăn rất nho nhã, luôn nhai chậm rãi, không phát ra chút tiếng động nào. Còn ta thì bóc vỏ chậm hơn hắn rất nhiều, mỗi lần đều tỉ mỉ bóc sạch lớp màng bên ngoài hạt, trong khi hắn chỉ cần bóp một cái là cho cả hạt vào miệng. Không hiểu sao, tính cạnh tranh trong ta bỗng dâng lên, nhìn số hạt dẻ ngày càng ít, ta càng ăn vội vã hơn.
“Này, ăn gì mà gấp thế.” Lý Mộ Thần cầm lấy hạt dẻ ta chưa bóc hết vỏ, kéo tay ta lại, đặt vào đó mấy hạt dẻ đã bóc sẵn.
Nhìn mấy hạt dẻ nhẵn bóng trong tay, hơi thở ta bỗng có chút rối loạn.
Rồi, bất ngờ, ta hắt xì một cái thật lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT