Ta đẩy xe lăn lại gần, đỡ lấy bên hông hắn để nâng lên. Nhưng đôi chân của hắn thật sự không còn chút sức lực nào. Hắn vòng tay qua cổ ta, ta áp mặt vào n.g.ự.c hắn, dồn hết sức mới có thể đưa hắn trở lại xe lăn.
Trước đây khi còn là phu thê, ta và hắn chưa bao giờ có sự gần gũi như thế này.
Ta và hắn giờ thật sự quá chật vật, nếu giờ gọi người đến thì chỉ l.à.m t.ì.n.h cảnh thêm khó coi. Ta gây ra việc này, đành phải đưa hắn về chỗ ở của ta.
Lý Mộ Thần nhìn quanh căn phòng đơn sơ, hàng mày khẽ nhíu lại, dường như định nói gì đó nhưng lại nuốt lời. Ta định rót chén nước mời hắn, nhưng phát hiện ra thậm chí không có lấy một giọt nước nóng để đãi hắn, đành phải ra ngoài đun nước.
"Hoàng...... đừng bận rộn nữa, trẫm không uống đâu."
Phải rồi, hắn vốn đã quen với cuộc sống xa hoa, làm sao có thể uống thứ nước trắng đơn giản của ta.
Chung sống trong cùng một gian phòng, cả ta và hắn đều thấy ngượng ngùng. Gấu áo của hắn dính đầy bùn đất, chẳng hợp chút nào với dung mạo thanh tao, sáng ngời của hắn. Nhưng đôi tay hắn lại đang nắm chặt lấy vạt áo ở chân, gân xanh nổi rõ, dường như đang cố nén đau đớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT