Chưa kịp để nàng ta phản ứng, ta lại vung tay tát thêm một cái nữa vào má bên kia: “Cái tát này, là để đòi lại công bằng cho cung nhân đã c.h.ế.t oan trong Dạ Đình.”
Nếu chỉ một cái tát có thể đổi lại một mạng người, vậy thì quá dễ dàng rồi.
“Đủ rồi.” Giọng của Lý Mộ Thần lạnh như băng, cắt ngang cuộc đối đầu giữa ta và Tống Giai Nhược.
“Bệ hạ!” Tống Giai Nhược mềm nhũn quỳ xuống dưới chân Lý Mộ Thần, cắn môi, nước mắt rơi lã chã như thể đã chịu ủy khuất to lớn lắm.
Lý Mộ Thần cúi đầu liếc nàng một cái, giọng thản nhiên nói: “Ngươi lui xuống trước đi.”
Tống Giai Nhược không nhận được an ủi, cắn răng, có vẻ đã phải dùng rất nhiều sức mới có thể từ từ đứng dậy, dẫn theo cả đám cung nữ, vũ nữ lui ra khỏi điện.
Trong đại điện giờ đây chỉ còn lại ta và Lý Mộ Thần, không gian vốn rộng lớn lại càng thêm trống trải, yên tĩnh đến lạ thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT