Ta cứ tưởng câu nói đó chỉ là hắn muốn an ủi ta mới nói, ta vạn lần không ngờ hắn lại để tâm, cũng vạn lần không ngờ, tên Vương Thanh mặt mũi đáng sợ đó lại là người tốt.
Ta cũng không biết trên đời này thật sự có người "ngốc" như vậy, ta rõ ràng cái gì cũng chưa cho hắn.
"Tề Ngọc, đa tạ ngươi. Còn nữa, xin lỗi."
Hắn có chút ngượng ngùng: "Sở Sở cô nương, không có gì, ta chỉ là giúp đỡ chút thôi."
Ta nhìn hắn như có điều suy nghĩ: "Nếu muội muội ngươi thật sự làm kỹ nữ ở Di Xuân Lâu, ngươi mang nàng ấy về, không sợ người ta nói ra nói vào sao? Ngươi không chê nàng ấy sao?"
Hắn khẽ trầm ngâm một hồi: "Ta không để ý người khác nói ra nói vào, nhưng nếu, muội muội để ý, ta sẽ đưa muội ấy đến một nơi không ai quen biết muội ấy. Ta có y thuật, đến đâu cũng có thể nuôi sống muội ấy. Còn về...chê muội ấy..."
Hắn hơi nhíu mày: "Vì sao ta phải chê muội ấy? Muội ấy trải qua những điều này, có thể sống sót đã là không dễ dàng, ta chỉ sẽ đau lòng cho muội ấy. Sở Sở à, sai là những kẻ mua bán muội ấy, ép buộc muội ấy, không phải muội ấy. Kẻ đáng bị cười nhạo, không phải là họ, mà là những kẻ làm hại họ."
Ta có chút thất thần, nước mắt lại chẳng biết từ lúc nào đã dâng lên.
Trong mắt hắn có thứ gì đó, là thứ ta chưa từng thấy ở người khác.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT