“Găng tay thôi mà, hôm khác ra chợ mua là được.” Giả Nam Ngọc hờ hững nói một câu như vậy.
Sau đó Trương Hồng Châu cũng không còn khóc nữa, có lẽ cảm xúc đã được giải tỏa, tâm trạng bình tĩnh lại, yên lặng chờ ăn cơm.
Buổi tối Vương Tiểu Thanh xào cà rốt, cà rốt tự trồng ở nông thôn rất non, chỉ tiếc là không có dầu, nếu không chắc chắn sẽ rất thơm.
Bởi vì Trương Hồng Châu, nên lúc ăn cơm mọi người cảm thấy rất áp lực, không dám cười lớn.
Vương Tiểu Thanh thầm thề rằng, mình nhất định phải dọn ra ngoài càng sớm càng tốt, nếu không sống chung với loại người như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ phát điên hoặc buồn bực.
Thời tiết còn chưa ấm lên, bọn họ đều không tắm, chỉ đun nước nóng lau qua. Vương Tiểu Thanh thì mượn cớ đi vệ sinh, thoải mái ngâm mình trong không gian, rũ bỏ hết mệt mỏi trên người.
Khi cô về phòng, bọn họ đã ngủ, vì thế Vương Tiểu Thanh lại mượn bóng tối tiến vào trong không gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT