Đêm hôm khuya khoắt, Nghiêm Luân đã đưa cậu chạy qua vài con phố, vì buồn ngủ nên cậu thiếp đi. Khi tỉnh dậy, đã ở trong một căn phòng sáng sủa.
Giường rất mềm, chăn rất sạch sẽ, nhìn hướng ánh nắng, bây giờ có lẽ đã gần trưa.
Bồ Dao vừa bò dậy khỏi giường thì Nghiêm Luân từ ngoài cửa bước vào, thấy người tỉnh liền vội vàng vui vẻ đến ôm lấy cậu.
Bồ Dao nhẹ nhàng đẩy ra, làm ai kia ôm hụt. Nghiêm Luân cũng không cưỡng cầu, vẫn hí ha hí hửng tích cực giúp Bồ Dao mang giày.
Bàn chân đẹp thật.
Các khớp mềm mại, làn da trắng như ngọc, xương bàn chân tinh tế đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.
Mới bắt đầu Nghiêm Luân rất tích cực giúp cậu đi giày, nhưng nhìn một hồi lại ngẩn ngơ, không nhịn được nâng bàn chân cậu lên, hôn một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT