Cười toe toét: “Anh muốn ngồi chỗ cậu, cậu qua giường anh nằm đi.”
Lúc này, Bồ Dao không thể dùng chiêu “giả chết” được nữa, cậu thật sự không hiểu sao đối phương cứ nhè mình mà trêu chọc mãi.
Cậu hơi nhút nhát, nói nhỏ: “Ngồi chỗ tôi không thoải mái đâu.”
Vương Siêu đáp: “Tôi lại thích chỗ này, phong cảnh đẹp.”
Bồ Dao đành đứng dậy nhường chỗ, Vương Siêu chỉ vào giường mình: “Cậu qua đó nằm, đừng để phí.”
Bồ Dao còn nhớ rất rõ vẻ mặt đáng sợ của hắn khi nói “mỗi hạt cơm đều là mồ hôi nước mắt”, “lãng phí là bị trời phạt”.
Giường nằm là loại vé đắt nhất trên tàu này, đắt hơn ghế cứng hơn trăm tệ, nếu không nằm thì lãng phí biết bao nhiêu..
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT