Dương Thành Ngọc xoa chỗ vừa bị Nhan Dương đánh, nhưng mà gương mặt hơi hơi ẩn ẩn nóng lên: “Chị sống cùng nó nhiều năm như vậy, chưa từng gặp vẻ mặt như vừa rồi của nó, cũng chưa từng thấy hung ác lần nào. Chị nghĩ vấn đề nằm ở Lâm Tiểu Nguyệt. Em nói xem có phải trên người Lâm Tiểu Nguyệt có tà chú gì không?”
“Sao em biết được! Ôi cái eo của tôi…”
Trần Thúy Vân đỡ cái eo sắp vỡ vụn của bà ta: “Tiền đi khám eo của em nhất định phải để tam phòng trả!”
Dương Thành Ngọc thở dài một hơi…
Ngay sau đó, Dương Thành Ngọc cũng phản ứng kịp: “Ôi? Hồng Anh nhà chị đâu?”
Bà ta vừa dứt lời, bên ngoài của lập tức vang lên tiếng khóc nức nở…
Nhan Hồng Anh giàn giụa nước mắt nước mũi chạy vào nhà, lúc này người cô ta rất lầy lội, tóc tai hỗn độn, gương mặt dính đầy bùn đất, còn khóc lóc như hoa lê dính hạt mưa…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT