Bà nội Nhan tự mình mở miệng mắng Trần Thúy Vân, “Hai lão già chúng tôi không cho nhà các người tiền, thì cho dù các người bỏ đói chúng ta cũng không là cái gì đúng không?”
“Mẹ, con cũng không có ý đó!”
Trần Thúy Vân gấp đến mức dậm chân đứng dậy, “Mẹ đừng bị con nhóc Nhan Tiểu Nguyệt lừa gạt! Cô ta có thế lực! Chúng ta đều là người một nhà, cô ta có thể nói đâu ra đó như vậy, chi tiết như vậy! Đây chắc chắn là chuyện cô ta đã tính toán, không phải con tính!”
“Bà đây là đang muốn tôi ném bà ra ngoài sao?”
Hai bàn tay của Nhan Dương đã nắm thành quyền, chuẩn bị dùng sức mạnh đem Trần Thúy Vân đẩy ra ngoài.
Kết quả còn chưa bước ra, Lâm Tiểu Nguyệt đã kéo anh lại.
Nhan Tiểu Nguyệt thật ra cũng không vội, mặt mày tươi cười nói, “Bá dâu hai, hôm nay dù sao cũng có nhiều hàng xóm láng giềng ở đây như vậy, để tôi nói trắng ra cho bá nghe. Thời điểm ba phòng chúng ta tách phòng phân nhà, trưởng thôn cũng đã quy định, ba phòng chúng ta mỗi người một tháng nuôi dưỡng người già. Điều này chứng minh, ba phòng chúng ta đều phải có trách nhiệm phụng dưỡng, nhà nào cũng đều có phần cả. Nhà chúng tôi đồng ý phụng dưỡng, đại phòng cũng đồng ý, bây giờ đến lượt nhà bá thì lại không muốn làm. Được rồi, nếu bá không muốn làm, vậy nhà chúng tôi và đại phòng hai nhà sẽ chăm sóc. Nhưng mà nếu như vậy, ngay cả hai người già trong nhà các người còn không muốn chăm sóc, phụng dưỡng, vậy thì còn mặt mũi nào mà dám đòi hỏi hai người họ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play