Lâm Tiểu Nguyệt nhanh chóng đứng dậy chạy đi lấy khăn lau đến, sau khi cô đi, anh hít một hơi sâu làm chính mình trở nên bình tĩnh, đồng thời cũng suy nghĩ lại, có phải vừa nãy cô ấy bị câu hỏi của anh dọa sợ không?
Lâm Tiểu Nguyệt sau khi lấy khăn đến, thì lau sạch chiếc bàn vừa bị cô làm bẩn, sau đó mới tiếp tục ngồi xuống, cô liếc nhìn Nhan Dương một chút, “Anh, anh, anh,… Không để ý đồ ăn đã dính nước miếng của em chứ?”
“Đương nhiên.”
Nhan Dương quả quyết trả lời, vì để khẳng định lời nói của mình, anh còn cố ý vươn đũa, mỗi món đều lấy một chút, rồi bỏ vào miệng, một bên nhai nuốt, một bên gật đầu nói, “Ăn còn ngon hơn.”
Bản thân Lâm Tiểu Nguyệt còn tự ghê nước miếng của chính mình, nhưng không hiểu sao, anh lại nói ra những lời đó.
Nhưng mà, anh đã không chê, Lâm Tiểu Nguyệt cũng cảm thấy khá là hạnh phúc.
Cô tiếp tục bưng bát cơm lên, đôi mắt đen lấp lánh nhìn thẳng vào Nhan Dương, “Chuyện vừa rồi, anh còn muốn nói nữa không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play