Dương Thành Ngọc chạy nhanh lại gần Vương Tú Anh đang chuẩn bị đi: “Chuyện của hai phòng chúng ta nhất định là có hiểu lầm. Thực ra mấy năm nay thím không biết chứ, đại phòng chúng tôi vẫn luôn phải chịu sự áp bức của mấy người nhị phòng. Trần Thúy Vân đối với tôi hay với thím đều không có gì khác biệt. Thím ấy cũng đối xử khắc nghiệt và ác ý với tôi, tôi từ lâu đã không chịu nổi thím ấy nữa rồi. Bây giờ nhà đó đã bị như vậy rồi, tôi thấy cũng là xứng đáng. Chỉ là chuyện của tôi và thím…”
“Tôi với chị cũng không có chuyện gì hết!”
Vương Tú Anh không để Dương Thành Ngọc nói hết lời, trực tiếp cắt ngang, “Chị cũng đừng tìm tôi nối lại quan hệ làm gì! Tôi thấy nhà các người, cũng người đàn bà đanh đá Trần Thúy Vân kia cũng không có gì khác nhau cả! Nếu nhà nào bị xui xẻo, đều sẽ bị các người cười cợt, đều là bỏ đá xuống giếng như nhau thôi. Năm đó thời điểm nhà tôi bị ngã xe, các người hai nhà vẫn một ném một cục đá xuống, thiếu chút nữa hại chết con trai tôi! Chuyện này tôi vẫn nhớ đấy! Nói câu không dễ nghe chính là tôi đang chờ xem còn chuyện gì có thể xảy ra với nhà các người nữa!”
Nói xong, Vương Tú Anh còn trừng mắt, sau đó mới quay về nhà.
Sau khi nhìn bóng dáng bà đi về nhà, Dương Ngọc Thành lặng lẽ siết chặt hai tay, trong lòng tràn đầy tức giận nhưng không thể bộc phát ra ngoài.
Nếu không phải bây giờ thấy tam phòng giàu có, kiếm được tiền chuẩn bị mua nhà, thì bà cũng không muốn lôi kéo quan hệ gì với Vương Tú Anh đâu!
Hơi tý là coi thường nhà bà ta!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play