Trong đầu Vương Sinh vừa mới nảy ra chút ý tưởng, mà bây giờ đã bị Nhan Dương nói toạt ra rồi.
Nhan Dương này trời sinh đã có đầu óc kinh doanh rồi...
Luôn khiến cho Vương Sinh có cảm giác như trời sinh Du sao còn sinh Lượng.
May mà trong tay Nhan Dương không có con đường như Vương Sinh, nếu không, có thể hai người bọn họ sẽ cạnh tranh thành đối thủ một mất một còn.
Vương Sinh lấy phần táo còn thừa trong tay Nhan Dương lại, nhét vào miệng nhai, “Cậu đã cố gắng đẩy mạnh tiêu thụ đến thế, tôi cũng không mặc cả với cậu nữa, táo 2 nguyên, lê cũng 2 nguyên, anh đào thì 8 nguyên, chừa 5 mao lại xem như tiền lãi cho vụ mua bán sau nhé.”
Nhan Dương lắc đầu, “Không được.”
Trong miệng Vương Sinh nhét táo ngọt lịm, nhưng vẻ mặt không thoải mái chút nào, “Không cần giao tình buôn bán nhiều lần giữa chúng ta nữa à? Có cần khó nói chuyện như thế không? Nếu khó thương lượng như thế thì lần buôn bán sau khó mà làm được đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play