Lâm Tiểu Nguyệt cười thành tiếng, “Anh tin em là hồ ly tinh thật sao? Tin thật à?”
Mày Nhan Dương nhăn lại, đưa chén canh vừa mới múc ra đến trước mặt Lâm Tiểu Nguyệt, “Chẳng lẽ không phải?”
Lâm Tiểu Nguyệt nhanh chóng cầm đũa, vớt thịt vụn ở trong canh ăn, sau đó lại cầm cái muỗng múc canh húp.
Nhan Dương bên này nhanh nhẹn rửa nồi, đồng thời ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào trên người Lâm Tiểu Nguyệt.
Xác nhận ở cửa không có ai bước vào, anh thật sự không thể nhịn được hỏi, “Rốt cuộc em là ai? Không thể nói cho anh, hay là không muốn nói với anh?’
Lâm Tiểu Nguyệt nếm vài muỗng canh mà anh vừa nấu, nghĩ thầm, ngay cả cái lí do là hồ ly tinh mà anh tin, như thế, thì cô nói cho anh tình hình thực tế chắc hẳn anh cũng tin đúng không.
Nhưng mà, Lâm Tiểu Nguyệt vẫn giữ lại một vài bí mật, chỉ nói câu, “Thật ra, em là người đến từ thế giới khác. Không phải yêu cũng không phải tiên, xem như…. Trời xui đất khiến xuyên qua thời không đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT