Trần Thúy Vân thấy Lâm Tiểu Nguyệt ra, ánh mắt giống như ánh mắt của một con mèo theo dõi chú chuột, tức khắc nhìn chằm chằm Lâm Tiểu Nguyệt, “Hôm nay tôi không sợ đắc tội với người khác! Vợ của chú ba, tôi nói cho bà nghe, Lâm Tiểu Nguyệt này cũng chẳng phải thứ tốt gì! Đây cũng không phải do một mình tôi nói, cả nhà ai cũng nói thế! Nếu muốn thì bà cứ hỏi vợ của bác cả!”
Vốn dĩ Dương Thành Ngọc chuẩn bị đứng xem kịch vui, nhưng lại bị Trần Thúy Vân kéo vào trong cuộc chiến.
Nhưng mà đối tượng bị nhằm vào là Lâm Tiểu Nguyệt, Dương Thành Ngọc cũng không sợ đắc tội với Lâm Tiểu Nguyệt, thuận thế tham gia vào, “Vợ của chú ba, khả năng em trong nhà chưa tỏ, nhưng ngoài ngõ đã tường. Mấy người tụi chị ai cũng thấy rõ ràng, rốt cuộc con dâu em như thế nào, rốt cuộc có đức hạnh gì, trong nhà ai cũng biết. Em tự ngẫm lại đi, có phải từ lúc Lâm Tiểu Nguyệt vào đây ở, thì cuộc sống nhà các em lại càng thêm quạnh quẽ đúng không.”
“Tôi phi!”
Tay Vương Tú Anh chống nạnh, càng mắng càng hăng hái, “Con mắt nào của chị nhìn thấy cuộc sống nhà tôi càng quạnh quẽ hơn, cuộc sống nhà tôi đang ngày càng tốt! Tiểu Nguyệt là phúc tinh nhà tôi! Nó vào nhà chúng tôi sống, giúp tôi hưởng thụ cuộc sống làm chủ nhà, còn giúp con trai tôi có động lực! Bây giờ tình trạng của con trai tôi ngày càng tốt, tôi nói cho các người biết, không chừng sau này, hai nhà các người còn phải sang giúp đỡ nhà tôi!”
“Ha ha ha….. Đúng là cười đến rụng răng!”
Trần Thúy Vân phát ra tiếng cười bén nhón, “Cái loại người như Lâm Tiểu Nguyệt, mà có thể giúp cho gia đình mấy người ngày càng tốt?! Vợ chú ba à, sợ đầu óc của bà cũng không được tốt cho lắm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT