Nhan Hoằng Văn mỉm cười nói, “Chú ba, trong lòng cháu nhớ rõ chú, cháu biết mẹ cháu là nguyên nhân làm nhà mọi người ra ở riêng. Cho nên cháu cảm thấy rất có lỗi với chú ba, trước khi đi nên cháu chỉ với chú điều này. Chú ba yên tâm đi, cháu trở về thì sẽ lập tức đi tìm bạn quản lý xưởng của cháu, và nói chuyện này với cậu ấy.
“Được được…”
Nhan Đại Dũng mỉm cười gật đầu, ông ta có chút cảm động trước Nhan Hoằng Văn, “Hoằng Văn à, cháu có thể nhớ đến chú ba như vậy, chú ba rất cảm động.”
“Cháu khẳng định phải nhớ tới chú ba chứ, chẳng phải là từ nhỏ chú ba luôn yêu thương cháu sao.”
Cuối cùng thì Nhan Hoằng Văn cũng đi vào vấn đề chính, “Có điều là, mặc dù quản lý xưởng là bằng hữu của cháu, nhưng mà chúng ta cũng không quá thân thiết với nhau. Mà công việc này cũng là một công việc béo bở cho nên có rất nhiều người tranh giành nó. Nếu cháu muốn nói chuyện này với cậu ta thì dù sao cũng phải tặng chút lễ vật …”
Khi nói đến chữ “Lễ vật” này thì nụ cười trên khuôn mặt của Nhan Hoằng Văn trở nên rạng rỡ hơn.
Nhan Đại Dũng ngay lập tức hiểu được ý của Nhan Hoằng Văn, ông ta lập tức quay đầu lại hỏi Vương Tú Anh, “Tú Anh à, Nhà chúng ta còn lại bao nhiêu tiền? Bà chuẩn bị mấy miếng thịt muối kia, rồi lấy luôn tiền trong nhà ra, đưa cho Hoằng Văn để Hoằng Văn giúp chúng ta lấy được công việc kia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play