Anh hít sâu một hơi, đôi bàn tay hơi co quắp lại, giọng có hơi khẩn trương nói: “Ba còn nhận ra con…. Là con trai của ba không?”
Lão nhị Nhan Dương là chủ nhân cách, kế thừa toàn bộ ký ức của tên ngốc Nhan Dương.
Ngần ấy năm, vợ chồng Vương Tú Anh đối xử với Nhan Dương ngốc rất tốt, anh cũng thấy được, ghi tạc trong đầu.
Thay thế, tất nhiên hai người bọn họ không thể thay thế được.
Nhan Dương chỉ cảm thấy, hai người bọn họ không nhận anh, hai người bọn họ chỉ có đứa con kia.
Đương nhiên Nhan Đại Dũng không biết Nhan Dương đang nghĩ những điều phức tạp cong queo gì, ông chỉ hút một điếu thuốc lá, phun ra rồi nuốt vào nói; “Con kêu ba là một tiếng ba, con chính là con trai ba. Nếu con không nhận ba là ba, thì ba cũng không còn cách nào.
Ánh mắt lấp lánh của Nhan Dương nhấp nháy, “Từ lâu trước kia…. Sau khi bị bán vào Vương gia, con vốn định, sẽ không coi ba là ba nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT