Họ nói con dâu mới là cô quá lười biếng, mặt trời mọc đến đỉnh đầu mới chịu dậy, mẹ chồng phải chuẩn bị đồ ăn sáng còn cô thì chẳng thấy mặt mũi ở đâu, không giúp làm việc nhà, tam phòng cưới phải con dâu như cô đúng là xui xẻo tám kiếp.
Lâm Tiểu Nguyệt không quan tâm đến họ!
Sau khi dẫn Nhan Dương đi rửa mặt xong, cô đến chỗ Vương Tú Anh lấy đồ ăn sáng.
Mấy ngày nay Vương Tú Anh không có đi làm thêm, bà ở nhà cũng rảnh rỗi đến phát hoảng.
Ngoại trừ việc phải nghe những lời lải nhải của đại phòng và nhị phòng thì sinh hoạt hai ngày nay cũng tương đối dễ chịu.
Vương Tú Anh hỏi thăm Lâm Tiểu Nguyệt về vết thương của Nhan Dương rồi nói: “Hôm nay bên ngoài trời nắng, Tiểu Dương cả ngày ở trong nhà cũng chán, ăn sáng xong con có thể dẫn nó ra ngoài sân ngồi, nhưng đừng ngồi cùng hai người kia, chỉ cần ngồi ở cửa phòng của hai đứa là được rồi, để cho nó tắm nắng.”
“Con hiểu rồi, mẹ ơi” - Lâm Tiểu Nguyệt gật đầu đáp lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT