Lâm Tiểu Nguyệt thu dọn hộp thuốc xong, giấu hộp thuốc vào trong tủ quần áo, sau đó lại bày một ít quả khô và đồ ăn vặt ra, để ở trên giường, cùng anh vừa ăn vừa nói chuyện: “Em chờ mong gì ở anh sao… Có lẽ là hy vọng anh có thể nói nhiều một ít, gan dạ hơn một chút, đừng lúc nào cũng trốn trong phòng.”
Lâm Tiểu Nguyệt bóc một hạt dẻ cười và đưa cho Nhan Dương: “Em biết, anh sợ giao lưu với người khác. Nhưng mà sẽ tốt hơn nếu anh thay đổi.”
“Em là hy vọng anh có thể ra ngoài giao lưu với người khác nhiều hơn sao?” Nhan Dương hỏi cô.
Lâm Tiểu Nguyệt ăn hạt dẻ cười, gật đầu: “Đúng vậy. Nếu có thể như vậy thì tốt. Dường như anh chỉ có mỗi khuyết điểm này thôi, đúng không?”
Nhan Dương ăn hạt dẻ cười cô vừa đút cho, chậm rãi rũ mắt: “Anh… sẽ cố gắng. Anh sẽ thử…”
Cô không biết, anh vẫn luôn rất sợ hãi giao lưu cùng thêd giới bên ngoài.
Là bởi vì trước kia anh từng chịu rất nhiều đối xử ác ý của thế giới bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT