Lâm Tiểu Nguyệt tiến lên vài bước, “Hôm nay trong thôn, ai ai cũng bàn tán về chuyện này. Con khá là tò mò, nên là ngồi nghe hơi lâu một chút. “
Vương Tú Anh tìm tạp dề, vừa chuẩn bị nấu cơm, vừa lắc đầu tán gẫu với Lâm Tiểu Nguyệt: “Mẹ cũng đã nghe chuyện này. Trong một đêm, hai người trong làng bị đánh trọng thương. Nói đi cũng phải nói lại, nếu như không phát hiện sớm, có thể cả hai đều sẽ mất mạng. Cũng không biết là ai mà lại xuống tay tàn nhẫn như vậy...”
Lâm Tiểu Nguyệt tiếp lời: “Con cũng không biết nữa. Thôn chúng ta có vẻ đang rất hỗn loạn, mẹ và cha, sau này hai người mà ra ngoài cũng phải cẩn thận một chút. “
“Con cũng vậy nhé.”
Vương Tú Anh nói với Lâm Tiểu Nguyệt: “Con cùng với Tiểu Dương ra ngoài cũng nên cẩn thận một chút. Tốt nhất thì trong khoảng thời gian này hai đứa cũng đừng nên ra ngoài. Thôn chúng ta dạo này thực sự không còn yên bình nữa.”
“Dạ mẹ.”
Lâm Tiểu Nguyệt nương lời Vương Tú Anh nói tiếp, “Vết thương trên người Tiểu Dương còn chưa đỡ, còn phải tĩnh dưỡng thêm một thời gian nữa. Trong thời gian này, con sẽ không để anh ấy ra ngoài. Hai ngày hôm nay con đều đi chợ một mình cả. “
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT