Trước đó, vì vội vàng trở về từ tiền tuyến, Dung Quân đã chịu không ít vết thương mới. Chỉ là những vết thương ấy đều ẩn dưới lớp y phục, được che giấu rất kỹ.
Vân Nhiêu luôn canh cánh trong lòng, lo lắng không biết hắn có bị thương nặng hay không. Sau khi sinh con xong, nàng nghỉ ngơi được mấy ngày, liền nhớ lại chuyện này. Dù thế nào đi nữa, nàng cũng phải bắt Dung Quân thành thật để mình kiểm tra.
Kiếp trước, hắn đã từng thành công lui địch. Kiếp này, tự nhiên cũng không quá khó khăn, chỉ là không thể dùng thành thạo chiến kích như trước. Rốt cuộc, hai tay, eo và hai bên sườn hắn đều có thêm vết thương mới. Dung Quân biết, nếu tiểu cô nương này nhìn thấy, chắc chắn lại đau lòng đến mức khóc đỏ mắt.
Nhưng phụ nữ sau sinh, không thể khóc được.
Những ngày qua, Vân Nhiêu chỉ mặc một bộ tuyết sa mỏng nhẹ. Dưới lớp tuyết sa ấy, áo lót chỉ buộc bằng sợi tơ hồng, lỏng lẻo vắt hờ, để lộ làn da trắng ngọc thấp thoáng dưới lớp vải.
Bình An vừa ăn no, ngoan ngoãn nằm bên cạnh, ôm tay nhỏ ngủ say sưa.
"Ta thật sự không bị thương."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play